Mô Hình Tâm – Sinh – Xã (Biopsychosocial Model)

Cập nhật: 25/11/2024 Tác giả: TS.BS.CKII. TRÀ ANH DUY

Trung tâm Sức khoẻ Nam Giới Men's Health


Mô hình Tâm – Sinh – Xã (Biopsychosocial Model) được đề xuất bởi George Engel vào năm 1977 nhằm giải thích sức khỏe và bệnh tật là kết quả của sự tương tác giữa ba yếu tố: tâm lý (tâm), sinh học (sinh), và xã hội (xã) (American Journal of Psychiatry, 1977). Cách tiếp cận này đã mở ra một hướng mới cho y học và tâm lý học bằng cách nhấn mạnh rằng sức khỏe không chỉ phụ thuộc vào cơ thể vật lý mà còn chịu ảnh hưởng từ suy nghĩ, cảm xúc và bối cảnh xã hội của người bệnh.

Yếu tố sinh học bao gồm di truyền, chức năng của hệ miễn dịch, hoạt động của hệ thần kinh và các quá trình sinh lý khác. Theo nghiên cứu của Gatchel và cộng sự (2007) trên Journal of Applied Biobehavioral Research, các yếu tố sinh học đóng vai trò quan trọng trong quá trình phát triển bệnh tật, đặc biệt là trong các tình trạng mạn tính như đau mãn tính, tiểu đường, và bệnh tim mạch. Ví dụ, sự mất cân bằng hóa học trong não có thể dẫn đến rối loạn tâm lý, trong khi các tổn thương cơ thể có thể là nguyên nhân của những cơn đau kéo dài.

Yếu tố tâm lý bao gồm niềm tin, cảm xúc, suy nghĩ và khả năng đối phó với căng thẳng của mỗi người. Theo Engel (1977), yếu tố tâm lý đóng vai trò không nhỏ trong việc duy trì sức khỏe và khả năng hồi phục sau bệnh tật. Chẳng hạn, một người có suy nghĩ tích cực và khả năng ứng phó tốt với căng thẳng thường có xu hướng phục hồi tốt hơn so với người dễ bị lo âu và suy nghĩ tiêu cực. Ngoài ra, nghiên cứu của Cohen và cộng sự (1991) trên Psychosomatic Medicine cũng cho thấy rằng căng thẳng tâm lý mãn tính có thể làm suy yếu hệ miễn dịch, khiến cơ thể dễ bị nhiễm trùng và làm trầm trọng thêm các triệu chứng bệnh lý.

Yếu tố xã hội trong mô hình Tâm – Sinh – Xã bao gồm sự hỗ trợ của gia đình, bạn bè, tình trạng kinh tế và môi trường sống. Viện Y tế Quốc gia Hoa Kỳ (NIH) đã công nhận rằng các yếu tố xã hội, chẳng hạn như điều kiện kinh tế, tiếp cận y tế và mối quan hệ xã hội, đều có ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe thể chất và tinh thần. Một nghiên cứu của Uchino (2006) trên Psychological Bulletin cho thấy rằng những người có mạng lưới hỗ trợ xã hội tích cực có sức khỏe tốt hơn và khả năng hồi phục sau bệnh tật nhanh hơn so với những người cô lập về mặt xã hội.

a. Trong Điều Trị Y Khoa

Mô hình Tâm – Sinh – Xã đã thay đổi cách tiếp cận của các bác sĩ trong chẩn đoán và điều trị bệnh nhân, đặc biệt với các bệnh mạn tính như đau mãn tính. Theo Gatchel và cộng sự (2007), việc tích hợp mô hình này vào điều trị đau mãn tính đã giúp cải thiện tình trạng đau và chất lượng cuộc sống của bệnh nhân tốt hơn so với các phương pháp chỉ tập trung vào điều trị sinh học.

b. Trong Tâm Lý Trị Liệu

Mô hình Tâm – Sinh – Xã hỗ trợ các nhà tâm lý học và chuyên gia tâm lý hiểu rõ hơn về nguyên nhân và yếu tố thúc đẩy các rối loạn tâm lý. Ví dụ, liệu pháp nhận thức hành vi (CBT) kết hợp thay đổi suy nghĩ tiêu cực (yếu tố tâm lý) và khuyến khích các hoạt động lành mạnh để cải thiện thể chất (yếu tố sinh học) cũng như tăng cường mối quan hệ xã hội (yếu tố xã hội). Beck và cộng sự (1979) cho rằng CBT giúp cải thiện triệu chứng trầm cảm hiệu quả hơn khi kết hợp các yếu tố xã hội và tâm lý, cho thấy sự tương tác quan trọng giữa các yếu tố này trong điều trị trầm cảm (Archives of General Psychiatry, 1979).

c. Trong Công Tác Xã Hội và Cải Thiện Chất Lượng Cuộc Sống

Trong công tác xã hội, mô hình Tâm – Sinh – Xã được áp dụng để cung cấp hỗ trợ tổng thể cho bệnh nhân và gia đình, đặc biệt là trong các trường hợp bị cô lập xã hội. Theo nghiên cứu của Thoits (2011) trên Journal of Health and Social Behavior, hỗ trợ xã hội và điều kiện sống tích cực có thể giúp giảm bớt căng thẳng và nâng cao sức khỏe tâm lý, điều này minh chứng cho vai trò quan trọng của yếu tố xã hội trong việc duy trì sức khỏe.

Lợi ích:

  • Tăng cường sự tham gia của bệnh nhân: Mô hình này giúp bệnh nhân hiểu rõ rằng sức khỏe của họ không chỉ phụ thuộc vào cơ thể mà còn bao gồm tâm lý và yếu tố xã hội. Khi người bệnh có nhận thức đầy đủ, họ sẽ chủ động hơn trong việc điều trị và duy trì lối sống lành mạnh.
  • Cải thiện chất lượng chăm sóc sức khỏe: Mô hình Tâm – Sinh – Xã giúp đội ngũ y tế có cái nhìn toàn diện hơn, từ đó cải thiện chất lượng chăm sóc và tăng hiệu quả điều trị.

Hạn chế:

  • Phức tạp trong việc đánh giá: Do sự phức tạp của các yếu tố, việc đánh giá và chẩn đoán đòi hỏi công cụ đo lường phức tạp và thời gian để hiểu rõ tất cả các yếu tố tác động.
  • Yêu cầu sự hợp tác của nhiều chuyên gia: Để áp dụng mô hình này hiệu quả, cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa các chuyên gia y tế, tâm lý và xã hội.

Tài Liệu Tham Khảo

  1. Engel, G. L. (1977). “The need for a new medical model: A challenge for biomedicine.” Science, 196(4286), 129-136.
  2. Gatchel, R. J., Peng, Y. B., Peters, M. L., Fuchs, P. N., & Turk, D. C. (2007). “The biopsychosocial approach to chronic pain: Scientific advances and future directions.” Psychological Bulletin, 133(4), 581-624.
  3. Cohen, S., Tyrrell, D. A., & Smith, A. P. (1991). “Psychological stress and susceptibility to the common cold.” New England Journal of Medicine, 325(9), 606-612.
  4. Uchino, B. N. (2006). “Social support and health: A review of physiological processes potentially underlying links to disease outcomes.” Journal of Behavioral Medicine, 29(4), 377-387.
  5. Thoits, P. A. (2011). “Mechanisms linking social ties and support to physical and mental health.” Journal of Health and Social Behavior, 52(2), 145-161.
Bình luận của bạn Câu hỏi của bạn

Đặt
Lịch
Khám
Contact Me on Zalo