Đạo Không Phải Là Một Lý Tưởng Siêu Thoát, Một Lối Sống Phi Phàm, Đạo Chỉ Là Soi Sáng Chính Việc Đang Làm!
Trung tâm Sức khoẻ Nam Giới Men's Health
Khi chưa biết Đạo, người ta thấy núi là núi, nhưng sau thuần Đạo rồi người ta lại thấy núi cũng vẫn là núi mà thôi.
Cũng vậy, người đời làm cái gì thì kẹt vào cái đó, như con đã kẹt vào cái tu, cái học. Sau khi được khai thị cho thì lại bỏ tu, bỏ học, bỏ hết tất cả. Cuối cùng khi đạo đã thâm trầm thì té ra cũng tu, cũng học, cũng làm tất cả, không bỏ thứ gì.
Lúc đầu là THỦ (chấp trước), lúc giữa là XẢ (buông bỏ), sau cùng là Bất Thủ Bất Xả (không nắm mà cũng không buông) như Lão Tử nói: “Vô vi nhi vô bất vi”. Vô vi nhưng không việc gì không làm…
Cho đến bây giờ thì Thầy mới hiểu rằng Đạo không thay đổi bất cứ một sinh hoạt nào của ta cả. Đạo chỉ soi sáng tâm hồn để ta có thể sinh hoạt chân, mỹ, thiện hơn mà thôi.
+ Một người làm nông ngộ đạo sẽ không bỏ cày mà cày cấy với năng suất cao hơn.
+ Một người đi học ngộ đạo, sẽ không bỏ học mà học hành giỏi hơn.
Đạo là sáng suốt vững chắc, không thể là trạng thái buông lung, hững hờ trước mọi sự. Trái lại mỗi mỗi hành động, mỗi mỗi ý nghĩ, mỗi mỗi lời nói phải rõ ràng, minh bạch, phải đạt chỗ chân, mỹ, thiện vô cùng giản dị của nó.
Học đạo quý vô tâmLàm, nghĩ, nói không lầmSáng trong và lặng lẽGiản dị mới uyên thâm...
Vậy ra con tưởng có một lý tưởng đạo nào đó ngoài công việc hàng ngày, ngoài bổn phận làm người, ngoài uống, ăn, đi, đứng hay sao?
Người ta thường tưởng rằng mình phải đâm bổ vào một lý tưởng siêu thoát, một đạo lý cao siêu, một lối sống phi phàm ra ngoài thế sự. Nhưng họ lầm to, họ chỉ càng trầm luân như những con thiêu thân lao đầu vào ánh sáng.
Ngày nọ có một người Phật tử lật đật dựng xe đạp để vào chùa nghe giảng siêu lý (Abhidhamma) đã không biết rằng chiếc xe đạp của anh ta đè gãy một cành hoa bên tường chùa! Anh ta tưởng có cái gì siêu lý ngoài việc dựng chiếc xe đạp sao cho đàng hoàng, trầm tĩnh, sao cho đừng hại tới ai. Và cứ thế anh ta thả mồi bắt bóng, tìm cái “giả”, bỏ cái “chân”, tìm sinh tử bỏ niết-bàn mà cứ tưởng rằng mình sẽ đến nơi siêu việt…
HT Viên Minh - trích Tuyển Tập Thư Thầy