ĐỜI NGƯỜI GÓI GỌN TRONG 7 TỪ ĐƠN GIẢN
Trung tâm Sức khoẻ Nam Giới Men's Health
1. ĐỘ LƯỢNG.
Con người sống ở trên đời, không cần thiết việc gì cũng phải quá minh bạch, rõ ràng, bởi “nước trong quá thì không có cá, còn người thanh cao quá thì không ai chơi”.
Khi bạn tranh giành với người nhà, tình thân sẽ rạn nứt; tranh giành với người yêu, tình yêu sẽ phai nhạt; tranh giành với bạn bè, tình nghĩa sẽ tan vỡ. Tranh giành là lý trí, nhưng thua lại là tình cảm, tổn thương vẫn là chính mình.
2. GIÀU NGHÈO
Người biết đủ dù ngủ trên nền đất vẫn cảm thấy như đang ở trên thiên đường; người không biết đủ dù ở giữa thiên đường vẫn giống như đang bị đày đọa dưới địa ngục.
3. SO ĐO
Tạo điều kiện thuận lợi cho người khác, chính là tạo phúc cho bản thân về sau. Nhân tâm vốn tương thông, bạn nhường người ta một bước, người ta sẽ kính bạn một thước.
Lòng người cũng giống như con đường, càng so đo, con đường càng thu hẹp; càng rộng lượng, con đường càng rộng mở.
4. BUÔNG BỎ
Có những việc hôm nay được xem là chuyện lớn, nhưng ngày mai lại chỉ là chuyện nhỏ; việc xảy ra trong năm nay dù có lớn đến mấy, sang năm chỉ còn là câu chuyện.
Khi gặp khó khăn trong cuộc sống hay trong công việc, hãy tự nhủ với bản thân rằng: Hôm nay sẽ qua đi, ngày mai rồi sẽ đến, một ngày mới sẽ lại bắt đầu.
5. NHÂN TÂM
Đừng coi sự lương thiện của người khác là mềm yếu, bởi đó là một loại độ lượng; đừng xem sự khoan dung của người ta là nhu nhược, bởi đó là một kiểu từ bi.
Người tâm tính tốt không dễ nổi nóng, nhưng không có nghĩa là họ không biết tức giận; người lãnh đạm chỉ giả vờ hồ đồ, nhưng không có nghĩa là họ nhìn không thấu.
6. CẢM ƠN
Cảm ơn người đã tổn thương bạn, bởi họ đã giúp bạn tôi luyện ý chí; cảm ơn người đã lừa dối bạn, bởi họ đã giúp bạn tăng thêm kiến thức; cảm ơn người đã đánh đập bạn, bởi họ đã giúp bạn tiêu trừ nghiệp chướng; cảm ơn người đã bỏ rơi bạn, bởi họ đã giúp bạn biết cách tự lập; cảm ơn người đã xô ngã bạn, bởi họ đã giúp bạn trở nên mạnh mẽ; cảm ơn người đã chỉ trích bạn, bởi họ đã giúp bạn biết định thần lại.
7. TÙY DUYÊN
Nhân sinh, cũng giống như một ly trà, đong đầy cũng tốt, mà vơi nửa cũng chẳng sao, cần chi phải tranh giành? Nồng đậm cũng tốt, mà nhạt nhẽo cũng được, vẫn đều có hương vị riêng. Vội vàng cũng tốt, mà chậm chạp cũng được, vậy thì đã làm sao? Ấm áp cũng tốt, mà lạnh lẽo cũng được, chỉ cần nhìn nhau cười một cái thôi.
(st)